Hành động đẹp của vợ tôi khi biết chồng có con riêng
863 views
Thấy vợ tôi tới cổng bệnh viện, người cũ của tôi đã rất bất ngờ. Nhưng vợ tôi lại dịu dàng bồng thằng bé vào viện và làm thủ tục nhập viện cho con thay em. (chia sẻ của thành viên blog tam su)

Tối hôm qua, đang buồn bã, tôi lang thang trên mạng, vô tình đọc được tâm sự “Một đêm giông tố và lời thú nhận cay đắng của vợ tôi” của bạn Đình Khánh mà tôi khâm phục vợ bạn quá. Vợ bạn quả là một người vợ tuyệt vời khi đã hi sinh tất cả cho chồng con. Chứ như tôi đây, cũng mang một bí mật nhưng khi vợ tôi biết, cô ấy sẵn sàng bỏ rơi tôi ngay.

Tôi cưới vợ được hơn 3 năm nay. Vợ tôi 28 tuổi, còn tôi 32 tuổi. Chúng tôi cũng có với nhau một bé trai 2 tuổi. Trong suốt những năm sống cùng em, tôi phải luôn gồng mình để cố giữ một bí mật quan trọng: tôi đã có con riêng.

Khi yêu nhau, vợ tôi cũng đôi ba lần hỏi tôi về chuyện quá khứ. Nhưng tôi chỉ nói là từng yêu một người con gái suốt 5 năm, chứ chưa bao giờ cho cô ấy biết chúng tôi đã có con. Tôi thừa nhận, mình giấu diếm vợ như vậy là sai, nhưng tôi chỉ không muốn ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình.

Vợ tôi luôn nói với tôi rằng, em không chấp nhận một người đàn ông đã có vợ con mà cònlăng nhăng bên ngoài. Nếu tôi dám phản bội hoặc lừa dối em, em sẵn sàng cho tôi ra đi mà không hối tiếc. Vợ như vậy, sao tôi dám nói chuyện đã có con riêng. Chắc chắn em không thể chấp nhận nổi chuyện này.

Hành động đẹp như thiên thần của vợ tôi khi biết chồng có con riêng
Từ đó, tôi cứ âm thầm qua lại nhà người cũ mà chơi với con trai (Ảnh minh họa)

Thực ra, không phải tôi  ngoại tình và có con riêng sau khi đã cưới vợ. Khi biết người yêu mang thai, tôi đã bảo em phá thai đi và đưa cho em một số tiền. Không ngờ, em nhận tiền và nói lời chia tay với tôi luôn. Em cho rằng tôi là kẻ hèn nhát, dám làm mà không dám chịu. Tôi là kẻ khốn nạn khi bắt em bỏ đi đứa con của mình. Rồi tôi chẳng còn nghe hay biết tin tức gì về cô ấy nữa.

Sau đó tôi có vợ. Có thể nói, dù mới yêu hơn 1 năm đã cưới nhưng tôi rất yêu vợ mình. Thậm chí còn yêu hơn cả người cũ. Em nhẹ nhàng, dịu dàng, nhưng quyết đoán chứ không mè nheo, nhõng nhẽo hay quay ra mạt sát tôi như người cũ. Chúng tôi đã có một gia đình rất hạnh phúc.

Ngày đưa vợ đi sinh, tôi bất ngờ gặp lại người yêu cũ tại bệnh viện. Khi đó, em đang cho một đứa bé khoảng chừng hơn 2 tuổi ăn cháo tại căn-tin. Thấy tôi, em vội vàng dẫn con đi. Tôi cũng chẳng bận tâm nhiều, tôi còn nghĩ, em có chồng, có con rồi thì mừng cho em chứ chẳng nên qua lại với tôi làm gì nữa để ảnh hưởng đến hạnh phúc của 2 gia đình tôi và em.

Ngày gần xuất viện, vợ bảo tôi đi mua bịch bỉm cho em bé. Đi ngang qua khoa nhi, tôi nghe thấy tiếng khóc dữ dội của một em bé. Nhìn vào thì tôi thấy người cũ đang giữ chặt tay cho bác sĩ tiêm thuốc con em. Nhưng đứa bé khóc và giằng co quá nên không thể tiêm được. Nhìn em như muốn khóc theo con, tôi vội vào giúp em giữ đứa bé lại. Sau khi tiêm xong, tôi bỗng giật mình nhận ra, đứa trẻ nhìn rất giống tôi. Còn người cũ thì vội bế con về giường mà không nói với tôi tiếng nào.

Tôi đưa mắt nhìn vào phòng thì thấy chỉ có mình em và đứa bé chứ không hề có bóng dáng chồng em, bố của con em. Những kí ức xưa ùa về, tôi quyết định sẽ làm sáng rõ việc đứa bé có phải là con tôi không.

Mua bỉm về phòng cho vợ. Tôi nói đi ra ngoài có việc gấp. Rồi tôi chạy qua khoa nhi. Thấy thằng bé ngồi chơi một mình. Tôi vào thì nó nhìn tôi dáo dác, hỏi thì nó bảo mẹ nó đi mua nước chưa về. Mọi người cùng phòng nói 2 mẹ con cô ấy rất tội nghiệp, cô ấy đến đây chỉ có một mình, đứa con không có cha nên rất quấn đàn ông.

Họ còn nói nhìn tôi và đứa bé rất giống nhau, còn hỏi tôi có phải là bố nó đến đón con hôm nay xuất viện không. Những lời đó như mũi dao đâm vào tim tôi, hóa ra nó đúng là con tôi thật. Khi xưa còn trẻ dại, chứ bây giờ, tôi đã đủ trưởng thành để biết đúng sai. Tôi cũng đã rất ân hận và day dứt về việc làm của mình khi xưa.

Rồi người cũ của tôi xách nước về. Thấy tôi, cô ấy chẳng nói một lời, mặc tôi ngồi như tượng nhìn con trai. Nựng nịu con trai một lúc, tôi xin số điện thoại, hỏi thăm nơi ở và đưa cho thằng bé một số tiền lớn. Tôi còn xuống quầy lễ tân để thanh toán tiền viện phí cho mẹ con cô ấy.

Từ đó, tôi cứ âm thầm qua lại nhà người cũ mà chơi với con trai. Những chuyện này, đương nhiên tôi vẫn giấu kín vợ mình. Tôi vẫn hoàn thành tốt trách nhiệm của một người chồng, người cha. Lương hàng tháng tôi vẫn đưa đều cho vợ, đi làm về là tôi về thằng nhà, không la cà nhậu nhẹt ở đâu. Tôi giúp vợ trông con, dọn dẹp nhà cửa, đối ngoại nội cũng rất chu toàn. Vợ tôi còn bảo tôi là người đàn ông tuyệt vời nhất trên trái đất này.

Nhưng em không hề biết, ngoài lương, tôi còn có thưởng hàng tháng, tôi còn làm thêm để kiếm tiền chu cấp cho con riêng. Một tuần 2 ngày, tôi nói đi cà phê nhưng thực chất là đến chơi với con riêng.

Mọi chuyện cứ diễn ra suôn sẻ hơn 2 năm, cho đến tháng trước, thì nó vỡ lỡ. Hôm ấy, tôi đi làm nhưng bỏ quên điện thoại ở nhà. Tôi cũng đã dặn người cũ là khi nào có chuyện gấp thì gọi vào máy tôi luôn mang bên mình (tôi mua hẳn 1 điện thoại riêng để liên lạc với người cũ). Hôm ấy, thằng bé bị bỏng nước sôi, hoảng quá em gọi cho tôi nhưng không liên lạc được (tôi tắt máy để tiếp khách hàng), em phải gọi vào máy điện thoại thông dụng của tôi. Vợ tôi vừa bắt máy em đã nói ngay con bỏng, đến chở con đi cấp cứu gấp.

Vợ tôi nhắn tin hỏi đang ở viện hay ở nhà. Rồi cô ấy bảo em chở con đến viện và 30 phút sau gặp nhau ở đó. Trong lúc người cũ đang bấn loạn, thấy vợ nhắn tin thế nên em cũng chẳng nghi ngờ. Em nhanh chóng đưa con đến bệnh viện. Và vợ tôi đã gặp 2 mẹ con em ở đó. Nghe kể, thấy vợ tôi tới, em đã rất bất ngờ. Nhưng vợ tôi lại dịu dàng bồng thằng bé vào viện làm thủ tục cho nhập viện cho con giúp em.

Những ngày sau đó, tôi giống như con chuột bị bắt quả tang rình mò ăn trộm. Còn vợ tôi như thiên thần khiến tôi và mọi ngươi phải nể phục. Cô ấy chăm sóc con riêng tôi, dẫn cả con chung tới chơi với anh trai. Cô ấy đóng tiền viện phí cho con riêng tôi…

Hành động đẹp như thiên thần của vợ tôi khi biết chồng có con riêng

Gọi hàng chục cuộc, nhắn mấy chục tin, vợ tôi vẫn dửng dưng (Ảnh minh họa)

Nhưng khi về nhà, cô ấy tuyệt đối không nói với tôi tiếng nào. Khi con riêng tôi xuất viện, vợ tôi cũng dọn về nhà ngoại ở. Chiều đi làm về, thấy nhà trống, chỉ còn tờ đơn li hôn nằm trên bàn, tôi như chết điếng. Tôi phóng như bay đến nhà ngoại mong gặp em để xin lỗi. Nhưng ai ngờ, thấy tôi, em không những không mở cửa mà còn thả chó ra đuổi tôi.

Gọi hàng chục cuộc, nhắn mấy chục tin, vợ tôi vẫn dửng dưng. Cuối cùng, tôi đành đi về. Tôi biết em hận vì tôi đã lừa dối em, nhưng tôi cũng đâu muốn vậy. Tôi vẫn còn yêu em nhiều lắm. Vả lại, tôi chỉ qua thăm con chứ chưa hề có hành động nào quan tâm đến người cũ.  Tôi phải làm gì để em tha thứ cho tôi đây?

Theo phu nu net